bọn họ chạm mặt nhau ở một khuôn viên trong trường, lúc đó, anh chỉ là một chàng trai sinh viên gia cảnh nghèo đói, còn cô lại chính là thiên kim bé ngôi nhà sanh trọng trải qua nhung lụa.
Trình làng truyện mang lại anh quá khứ của em
Tác giả: Uyển Khanh
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện mang đến anh quá khứ cửa ngõ em
”Em hình như lấy đi phần nhiều gì cơ mà em vẫn cài được không? Không hề là em bé dại mọn, chẳng qua khi nghĩ mang đến về sau đông đảo thứ đó sẽ bị một mình người vợ khác sử dụng thì trong lòng bao gồm chút cực nhọc chịu đựng, huống đưa ra chắc hẳn rằng cô đó cũng chưa thích rất nhiều đồ nhưng em đã cài.”
Lệ Dĩ Thần bắt đầu, nhìn thấy từ đầu đến chân Diệp Cẩn ướt đẫm, giờ phút này mặt mày cô tiều tụy chú ý anh, đôi mắt của cô tràn đầy không được khỏe và tăm tối, siêu dễ nhìn thấy, kể từ sau khi xảy ra sự kiện kia, cô sống cũng chất lượng kém lắm.

Lệ Dĩ Thần gật đầu đồng ý một cái: “Dĩ nhiên, phần đa thứ kia rất nhiều nguyên nhân là em tốn mấy ngày mấy đêm tìm đặt ở bên trên web, đương nhiên là phải trả lại mang đến em, em vào đi.”
Diệp Cẩn tiện tay lau bộ mặt ướt nhẹp một dòng, nghĩ tới bên trên chúng ta thành viên sẽ chảy nước, vừa định tiến vào tuy vậy dừng Bước.
”Hay là em…… Chưa vào.”
Diệp Cẩn dừng lại một chút rồi nói: “Anh đưa giúp em mẫu hộp nhạc ở bên của phòng ngủ là được rồi.”
Sắc bên Lệ Dĩ Thần không gợn sóng, gật đầu: “Được, anh đi lấy mang đến em, em hóng một ít.”
Lúc Lệ Dĩ Thần xoay gia đình, rốt cục Diệp Cẩn cũng cảm thấy buồng cưới được bài trí dễ thương đến mức nào, việc điều chỉnh và lắp đặt cụm thiết bị bên trong căn nhà đa số mọi vì chưng hai nhà bạn chúng ta cùng mọi người trong nhà nghiên cứu rồi chung cuộc mới quyết định, mặc dầu khi đấy các loại thiết bị chứ chưa lắp đặt xong xuôi, tuy vậy cô đã từng thề son sắt cơ mà nói, mặc dầu này biệt thự này thon mà lại chắc chắn sẽ biến thành biệt thự có một không hai bên trên đời, quả nhiên chưa sai, chỗ này thật sự khôn cùng đẹp, cực kỳ biến động, chẳng qua…… Sau cùng chúng cũng chưa thuộc về cô, nghĩ tới đây, Diệp Cẩn nhịn không đủ đỏ tròng mắt, cô liếc quan sát ra xung quanh cửa sổ nhìn ra ngoài, mưa đã lớn như cũ, cô không chút lần khần quay người trong gia đình rời đi, tổ ấm đang thay đổi, cô sẽ còn quan tâm đến những thứ vật chết bất lợi kia làm vật gì.
Khi Lệ Dĩ Thần có hộp nhạc ra không tính cửa ngõ, quanh đó một chuôm đọng thì đã không còn người nhà nữ giới khiến anh yêu cũng ko phải nhưng hận cũng chẳng phải nữa.
Lệ Dĩ Thần nuốm miếng giấy ghi chú ở trên bàn lên, ở bên trên là loại chữ dễ thương tinh tế: “Đừng nói mang lại hộp nhạc này đã bị hư, thôi, tất cả mấy dòng đèn để bàn cũng như bình thường lon lon cơ mà em vẫn download cũng ném đi, em không đề xuất nữa rồi.”
Lệ Dĩ Thần ngẩng đầu lên chú ý ra quanh đó cửa sổ nhìn ra ngoài chút ít, mưa còn Khủng hơn so có lúc đầu, mày nhíu lại, anh định vắt cây dù đuổi theo cô nhưng mà cho cửa thì ngẫu nhiên dừng lại, trên khuôn bên tuấn tú hiện lên nụ cười khổ rối rắm, anh và cô đã hết bất kỳ quan hệ gì rồi, vẫn bởi thế, anh bắt buộc gì nên cân nhắc lập trường của cô.
Sống hai mươi hai năm, lòng của Diệp Cẩn chẳng biết lạnh đến núm, mặc dù năm đấy chuyển tang bố, cô cũng chưa bao giờ cảm cảm giác đau đớn tê liệt bởi vậy, chính là chúng ta cô yêu mang đến tận xương tủy, vì anh chính là học sinh nghèo bắt buộc cô bỏ qua đời sống đại tiểu thư trong nhung lụa, tại sao anh lại chắc là chấn thương nhẹ cô bởi thế.
xẻ nhào giữa đêm mưa tầm tã, Diệp Cẩn cảm thấy từ đầu đến chân mệt mỏi, vì yêu Lệ Dĩ Thần, cô chưa tiếc làm phản ba mẹ, bỏ lỡ vinh hoa phú quý, tuy nhiên quay đầu lại thì bắt đầu bắt gặp, thứ cô bỏ lỡ chưa riêng gì tình thân và ái tình ngoại giả bao gồm tôn nghiêm cao cao tại thượng từng gồm.
Khi Lệ Dĩ Thần cụ tay Lâm Mạn Thanh nói ước ao cốc hôn sở hữu cô thì Diệp Cẩn đã có lần bất chấp bao gồm cả đi cầu xin anh, hôn nhân của chúng ta chỉ mới được cha tuần mà lại thôi, còn nếu như không yêu cô, tại sao lại mong cưới cô? Diệp Cẩn không nghĩ ra, cơ mà cụm lần ép hỏi, kết quả sẽ chỉ làm cô đau lòng tuyệt vọng và chán nản hơn mà thôi, cho đến ngày hôm qua khi tận mắt thấy Lệ Dĩ Thần ôm hôn Lâm Mạn Thanh, sau cuối cô cũng chấp nhận thực tế.
nhân tình của cô thật sự không thương cô, bỏ mặc cô khó khăn có lẽ mừng đón cần làm gi thì đây cũng chính là sự thật, mặc dù khó khăn nén đau buồn phải làm sao thì cô cũng cấp thiết Bởi vậy nhưng gục té, cô lại càng cận thận khi mua vì rất nhiều gia đình bạn không thương cô nhưng tự hành hạ thành viên, nếu như cuộc đời khắp chỗ đềy là gió táp mưa rào, vì vậy cô lại càng muốn ngược gió, bởi lẽ vì cô là nàng của cha, ba đã từng nói sở hữu cô, bỏ mặc tất cả xảy ra chuyện gì, cô phần đông nên sống hòa thuận vui vẻ đại diện ông, bởi lẽ vì cô sẽ giữ vững sinh mạng của tía.
Diệp Cẩn lau mặt một loại, ngần ngừ là mưa hay là nước mắt, cho dù cực nhọc, nhưng mà cô sẽ đứng lên từ bề mặt đất trơn trợt, mặc dù đêm tối lạnh lẽo thê lương không thấy được đường phố bên trước tuy vậy cô sẽ nở một nụ cười cợt cương quyết.
>> đọc thêm top Truyện sắc
ánh sáng của đèn mờ ảo nhưng lại âm thanh ở trong nhà KTV thì lại rung động một góc trời, một nhà bạn đàn bà gồm vóc dáng còm nhưng lại tỷ lệ lại hoàn mỹ đã ngửa cổ rót đa số bình Whisky vào trong miệng.
gia đình thiếu phụ này có một cái cằm rất tinh xảo, mặt đường cong hoàn mỹ, lại hơi ngửa đầu bắt buộc lộ ra mẫu cổ thiên nga dễ thương, chất lỏng bên phía trong chai rượu chảy xuống, lờ đờ nhỏ tuổi giọt trên phải cổ trơn bóng trắng nõn nà của cô, cái này làm cho cô vốn đang quyến rũ lại có thêm vài phần mê hoặc.
‘Cạch’. Một âm thanh vang lên, sau cùng nhà bạn nữ giới này cũng uống sạch chai rượu, bỏ lên trên bàn kiếng, đôi mắt mông lung nhìn chằm chặp lão già có cái bụng to con bên cạnh, sau ấy đẩy hợp đồng vẫn chuẩn bị tới trước bên lão.
”Rượu bên tôi vẫn uống cạn rồi, hiện giờ ngài dường như ký hợp đồng được chưa?”
Đôi mắt lão già đấy hàm đựng ý mỉm cười, tầm mắt chưa một lần ra khỏi cảnh xuân cũng như ẩn như hiện phía bên dưới lớp áo sơ mi của bệnh nhân phụ nữ: “Diệp Cẩn, em gấp vật gì, nếu anh Trương vẫn nói đang sử dụng kiểu dáng của em thì nhất định chưa nuốt lời, thời gian đã còn sớm, chưa bởi cùng anh Trương đi du thuyền ăn uống cảnh đêm đi, chỉ cần có anh Trương vui vẻ, đừng nói là một hạng mục này, coi như mười dòng tám chiếc thì anh Trương cũng biến thành hợp tác với em.”
Diệp Cẩn kìm nén lửa giận, thế có tác dụng cho bản thân nở nụ mỉm cười đối có lão già bao gồm ý đồ quấy rối này: “Trương tổng, hợp đồng này vẫn tiếp tục ba tháng rồi, các lần chạm mặt ngài phần nhiều nói vì thế, ngài không gồm thành ý cũng như nuốm thì làm cho sao chúng tôi có thể bước đi du thuyền có ngài đây.”
Lão già ấy xong mỉm cười, hừ lạnh một tiếng: “Bây giờ cô em đã nói mang lại thành ý sao, thuở đầu cô em ước ao cung cấp mẫu thiết kế, bao gồm bắt buộc phải nghĩ cho câu hỏi phân phối gia đình bạn trước hay chưa, chúng tôi cũng từng ám chỉ cô hầu như lần, dẫu vậy mỗi lần cô phần nhiều giả ngu, nếu ko phải quan tâm mấy phần thùy mị của cô, cô tưởng rằng tôi sẽ chi phí thời gian chat chit có cô sao? Đừng nói Việt Nam, chỉ nói trong đô thị A thôi thì bản vẽ xây dựng sư vẫn nhiều đa số kể, cô lại là người mới chào đời, dựa vào đâu bắt chúng tôi thiết lập chiếc của nợ của cô? Nói mang đến cô biết, nếu cô mong muốn bàn chuyện làm cho ăn với bên tôi thì lát nữa theo chúng tôi mang đến khách sạn Hoàng Triều, nếu không đi thì cô bị tiêu diệt đi, ông đây cũng không tất cả kiên nhẫn để hao phí trên các bạn cô nữa.”
chú ý lão già như một cục thịt xì xằng đang ngồi bên trên ghế sa lon, Diệp Cẩn siết chặt quả đấm, cuộc sống khó, lão già này lại là khách hàng béo, cô không tiếc ở bình thường với lão bố tháng, tuy nhiên quay đầu lại, bé vịt đang đun sôi cứ bởi vậy nhưng mà cất cánh đi, cô chưa cam lòng, rất là chưa cam lòng, được, nếu mong muốn bị tiêu diệt, cô cũng cần yếu để mang lại lão già háo sắc này càng đảm bảo hơn gia đình bạn được.
chắc rằng nguyên nhân là nhân tài của rượu táo bạo, một bình Whisky xuống bụng, Diệp Cẩn cảm giác đầu óc chẳng còn là của mình nữa, liếc nhìn bình Whisky sẽ trống chưa, trong nháy mắt cô liền đẩy bổ lão già trước mặt, lão bị biện pháp hành động bất thình lình của Diệp Cẩn làm sợ khiếp đởm.
”Cô làm gì đấy?”
Mắt Diệp Cẩn đỏ kè, hận cần yếu đánh lão già này nhừ tử: “Con bà bầu chúng, ông lãng giá tiền bố tháng của bà, ngay hiện tại lại nói không ký kết là không ký kết hả? Chưa tất cả cửa ngõ đâu.”
Lão già đó đông đảo bị khí thế của Diệp Cẩn hù dọa, mở cửa quăng quật chạy, Diệp Cẩn chứ chưa hết giận, nuốm chai rượu lên, ném về bên cửa.
cảnh ngộ hỗn loạn mau lẹ hấp dẫn bảo vệ chạy mang đến, lão già đấy núp ở sau lưng bảo an, móc ra một xấp tiền: “Bắt các bạn bạn nữ bị tiêu diệt tiệt kia lại đến tôi, số tiền này đó chính là của rất nhiều anh.”
Mấy các bạn bảo vệ liếc quan sát nhau, thấy lão móc ra một xấp tiền, lần này không lừng khừng nữa, đi lên bắt Diệp Cẩn lại.
”Mấy người nhà buông bên tôi ra.”
Lão già ấy hả hê đi tới, vậy cằm Diệp Cẩn, cười cợt vang: “Con nhóc bị tiêu diệt tiệt này, dám đánh chúng tôi hả, xem tôi gồm bỏ da của cô ấy không, trói cô ta đưa vào trong phòng của mình.”
”Trương Tổ Giang, tên chó má, ông dám va mang đến một cọng lông của mình, tôi sẽ giết bị tiêu diệt ông.”
Lão già tên là Trương Tổ Giang mỉm cười ngông cuồng: “Vậy cũng phải đợi bên tôi tính sổ mang cô xong xuôi rồi hãy nói, có vào đi.”
”Buông tôi ra……”
đã lúc Diệp Cẩn liều mạng giãy giụa thì một giọng nói cực kỳ quen cùng nhưng mà bao gồm chút xa lạ vang lên ở phía sau: “Tất cả dừng tay đến chúng tôi.”
>> bài viết liên quan top truyện Ngôn tình sủng