Lấy chồng Bạc Tỷ – Mộc Thất Thất – Chap 14: điểm tựa là tổng chủ tịch
Đây là thể loại ngôn tình truyện
Trần Việt chưa Để ý đến nhưng mà nói ngay: “Ở cảm hứng công nghệ tiên tiến new, chỗ tựa của em là tổng người có quyền lực cao, chỉ cần có em doạ gia đình bạn khác, chứ sao có lẽ để thành viên khác đe em.”
“Cảm ơn anh!” Giang Nhung khẽ nói.
Cảm ơn anh chưa hỏi các đã khẳng định đã lép vế lưng bảo vệ cô.
“Cảm ơn chiếc gì?” Trần Việt nhíu mày nói tiếp: “Giữa hiền thê ông xã chẳng hề phải có lòng tin and cung cấp cho nhau sao?”
Giang Nhung nhướn mày nở nụ cười cợt, cảm giác được bạn khác tin tưởng và yên lặng ủng hộ này thật sự chất lượng không quá tồi tệ, nó khiến đời sống lạnh lẽo cũng như gió thu của cô trở nên ấm cúng hơn một ít.
bắt gặp Giang Nhung nở nụ mỉm cười, Trần Việt nói: “Đi có chúng tôi 1 lát được không?”
Giang Nhung cũng không ý muốn quay về bắt đầu làm hoạt động gì đấy nữa, nhưng lại sợ nhà bạn khác thấy được, nhất thời lưỡng lự bao gồm nên gật đầu đồng ý hay chưa.
Xem thêm truyện đam mỹ
Trần Việt quán triệt cô thời gian suy nghĩ đang nạm tay Giang Nhung: “Đi theo bên tôi.”
Tay Giang Nhung vô cùng lạnh, mùa thu chứ chưa lạnh lắm, nhưng mà tay cô các đã không còn chút hơi ấm áp nào rồi.
thốt nhiên bị bàn tay đầm ấm của Trần Việt cầm chặt, ánh sáng của anh ý truyền mang lại cô đã từng chút đã từng chút 1, khiến cô dừng hành động ao ước rút tay lại.
vô cùng lâu sau, Giang Nhung nghe thấy Trần Việt nói khẽ: “Sau này khi gặp gỡ các chuyện do đó thì cứ sắm tôi.”
câu nói của anh ý khiến Giang Nhung bất thần dừng Bước, cô ngẩng đầu nhìn anh, mấp máy môi, dè dặt hỏi: “Trần Việt, đời nào anh không tò mò trong quá khứ em là người nhà thay nào sao?”
Trần Việt rút tay lại, Giang Nhung đau lòng vũ động càn khôn vẫn định nói gì đấy, hai tay to gan lớn mật rộng lớn kia đang bỏ lên trên lưng cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Cô ngẩng đầu, kinh ngạc quan sát anh, lại nghe thấy anh nói: “Giang Nhung, quá khứ của em không can hệ gì đến tôi, bên tôi chỉ xem xét tương lai của em.”
Tựa vào lồng ngực rắn có thể của Trần Việt, lắng nghe nhịp tim trầm ổn của anh ấy, lại nghe thấy anh nói đông đảo câu này, mắt Giang Nhung không kìm được nhòe đi.
Cô có lẽ bé cát nhỏ tuổi chà xát trong lòng anh, thân thể Trần Việt hơi cứng lại, cánh tay ấp ủ Giang Nhung siết chặt bổ xung chút ít.
rất chậm sau, Giang Nhung mới từ trong lòng anh ngẩng đầu lên: “Em…”
Anh cắt theo đường ngang lời cô: “Tôi dẫn em đến một khu vực.”
Giang Nhung eo thon nhỏ đồng ý, để mặc anh nắm tay cô đứng vững đi về phía trước.
Đi mãi đi mãi, ở phía bên trái đằng trước kho bãi cỏ xanh phát triển ra 1 biển khơi hoa tường vi ngũ sắc.
Tường vi hoa lá dày đặc, hương thơm thanh khiết. Những thiết kế muôn hình vạn trạng, năm màu tỏa nắng rực rỡ.
ko phải trước đây Giang Nhung chưa từng nhìn thấy hoa tường vi nở, dẫu vậy từ trước cho đến bây giờ cô chưa một lần thấy được 1 biển khơi hoa béo bởi vậy, phóng tầm góc nhìn ra đã không nhận thấy bến bờ.
“Thật là đẹp! Thật sự ước ao ở lại đây mười ngày nửa tháng.” Miệng Giang Nhung chưa xong xuôi khen ngợi, hận chẳng thể lao thẳng vào biển khơi hoa này chưa đề nghị đi ra nữa.
Trần Việt quan sát cô, đôi môi mỏng khêu gợi hơi nhếch lên, cả sơn trang Bích Hải hồ hết là tài sản của anh ấy, đừng nói cô ở giai đoạn này mười ngày nửa tháng, mặc dù ở cả đời cũng chưa có sự cố gì.
Giang Nhung hỏi: “Không đề nghị tường vi đầu hạ mới nở sao, tại sao mùa thu cũng có thể nở hoa?”
Trần Việt nói: “Người xưa chưa từng nghĩ tới máy bay Có thể bay lên trời.”
“Nói cũng cần phải, bây giờ khoa học phát triển do đó, tất cả xảy ra chuyện gì cũng không cảm giác kỳ lạ.” Giang Nhung mỉm cười cười: “Em chắc là vào xem một chút không?”
Tham khảo thêm truyện đam mỹ h
Trần Việt gật đầu.
Giang Nhung cười với anh.
hiên giờ Giang Nhung mặc một cái áo sơ mi trắng phối với thắt lưng quần bò, bên phía ngoài khoác áo màu trắng tất cả thêu nhỏ gấu bé dại, tóc nhiều năm Black nhánh tiện tay buộc thành đuôi ngựa chiến, make up tươi mát hốt nhiên, như một cô sinh viên mười bảy mười tám tuổi, đa phần khác xa hình ảnh nghiêm túc khi cô mặc bộ đồ quần áo buôn bán.
chú ý Giang Nhung dồi dào sức sống cũng như 1 bé ong chạy qua chạy lại trong biển lớn hoa, cũng phân vân là nghĩ gì, Trần Việt lấy điện thoại chọn góc độ cao cấp, lần bước đầu tiên chụp Giang Nhung vào điện thoại của mình.
tự dưng, 1 tiếng chuông điện thoại phá vỡ không gian yên tĩnh, Giang Nhung mỉm cười áy náy có Trần Việt rồi new nghe: “Vũ tao nhã, có chuyện gì sao?”
phân vân người nhà trong điện thoại nói gì, nghe thấy Giang Nhung nói: “Tôi lập tức về ngay.”
húi điện thoại, Giang Nhung nhìn Nguyên tôn Trần Việt, cười cợt áy náy: “Các bạn làm cùng vẫn tậu em, em yêu cầu về rồi.”
Trần Việt vươn tay lấy chiếc lá bám dính trên tóc cô xuống: “Tôi bảo xe ngắm nhìn cảnh vật chuyển em về.”
Giang Nhung gật đầu: “Vâng.”
Đón đọc thêm list truyện đam mỹ sủng
Sau khi nhìn theo Giang Nhung đón xe rời đi, Trần Việt new thu lại ánh mắt, khẽ gọi: “Trợ lý Hứa.”
Hứa Huệ Nhi nhanh chóng đi tới: “Giám đốc Trần yên tâm, hợp đồng thải trừ Nông trung tâm Nhã đã chuẩn bị chấm dứt.”
Trần Việt thờ ơ hừ một tiếng: “Ừ.”
Sau khi bóc tách khỏi Trần Việt, Giang Nhung quay về đoàn, Vũ thanh nhã nhận thấy cô đang nhanh chóng chạy đến: “Giang Nhung, cô chạy đi đâu vậy? Bên tôi mua cô nửa ngày rồi cơ mà không thấy, thật khiến mọi người lo ngại.”
Giang Nhung cười cười: “Tôi thấy phong cảnh chỗ này đẹp cần đi loanh quanh ngắm một ít.”
Vũ tân tiến nói: “Đến giờ ăn bữa tối rồi, C.ty xếp đặt mang đến gia đình tới Noãn Xuân nhiều, tất cả chúng ta mau vào thôi.”
Giang Nhung đồng ý, cất bước chân, cơ mà không lưu ý trên nền gạch bên dưới chân chỉ một Ao nước, cô trượt chân vấp ngã về ẩn dưới.
Vũ cao nhã Cấp Tốc tay Nhanh mắt đỡ lấy cô.
mà lại Giang Nhung âm thầm lặng lẽ đẩy anh ta ra, rồi lui về ẩn dưới hai Cách co dãn khoảng phương pháp, khách sáo nói: “Cảm ơn.”
Tay Vũ hiện đại rơi vào thể tích, anh ta hơi chán nản và bi quan nói: “Đi thôi.”
Trần Việt và Hứa Huệ Nhi đi theo phía sau đúng lúc nhìn thấy một ải Vậy nên, Hứa Huệ Nhi chuyên sâu nói: “Xem ra Giang Nhung cũng khá được yêu thích?”
Trần Việt sầm mặt liếc Hứa Huệ Nhi 1 dòng, Hứa Huệ Nhi vô tội nói: “Có yêu cầu sẵn sàng hợp đồng đào thải Vũ tao nhã luôn không ạ?”
“Không phải.” Trần Việt bàng quan ném ra 1 câu, xoay người nhà đi.
Tám giờ tối Giang Nhung mới quay về, Trần Việt đã vẫn bận rộn ở thư buồng.
nhân viên công ty hồ hết đi nghịch, chỉ có bởi tổng người có quyền lực cao này còn đã bận tối mắt tối mũi công tác, nặng nề trách con người ta tuổi còn trẻ sẽ chắc là leo lên chức bởi cao như vậy.
Trần Việt đặt giấy phép trong tay xuống, ngẩng đầu lên chú ý cô: “Em uống rượu.”
Giang Nhung đỏ bên gật đầu: “Uống một ít.”
Nào phải uống một chút, nếu không phải cha 2016 cô thường xuyên tiếp quý doanh nghiệp nạp năng lượng cơm luyện thành tửu lượng 1 lít rượu trắng cũng không say, thì có lẽ rằng vẫn sớm bị chuốc say mèm rồi.
Trần Việt khẽ nhíu mày: “Uống rượu hại sức khỏe, đặc biệt là chị em, sau này vậy vô cùng đừng va vào thứ đó.”
“Vâng, tổng người đứng đầu Trần nói rất đúng. Sau này trừ khi cấp thiết, em đã chũm uống ít.” nhìn thấy Trần Việt nhíu mày, Giang Nhung đứng ngay ngắn như đứa trẻ có tác dụng sai chuyện: “Em về buồng trước, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
Nói xong xuôi, Giang Nhung nhanh cũng như chớp trốn về buồng.
Ngửi mùi rượu bên trên gia đình người trong gia đình, đừng nói Trần Việt căm ghét, thật ra bao gồm cô cũng ghét, thành thử cô công bố quyết định ra sân sau ngâm nước ấm.
một mình thoải mái ngâm trong đầm nước nóng, khắp cơ thể Giang Nhung các thả lòng, cảm nghĩ một mình ngâm một đại dương so với 1 đám người trong gia đình cộng ngâm chính xác là quá thoải mái.
Giang Nhung ngồi trong đại dương, ngẩng đầu quan sát khung trời. Hôm nay là 15 âm lịch, ánh trăng treo trên bầu trời vừa sáng lại vừa tròn.
Bạn đang đọc truyện lấy chồng bạc tỷ