Skip to content

krescentmoon.net

Tin tức giải trí tổng hợp từ khắp 3 miền

  • Giải Trí
  • Bóng đá
  • Xổ số
  • Đọc Truyện Online
  • Khác
    • Công Nghệ
    • Tin tức
    • Du Lịch
    • Kinh Doanh
    • Sức Khỏe
    • Làm Đẹp
    • Bất Động Sản
    • Other
Menu

Review truyện hạnh phúc nơi Khúc Quanh

Posted on November 29, 2022November 29, 2022 by Truyện 4 Phương

đã có lần nói chỉ cần có là anh, mặc dầu trời sập xuống cũng có anh chống, mặc dầu mưa mập gió béo vẫn tất cả phòng bé dại để tránh.

Giới thiệu truyện ấm yên địa điểm khúc quanh

Tác giả: Thanh Đăng & Mộc Ngư
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện hòa bình địa điểm khúc quanh

“Anh chưa ân hận chứ?” Lâm Lam quan sát dòng các bạn qua lại bên trên con đường xung quanh cửa sổ, khuấy ly cafe đang cầm cố trong tay.

cuộc đời tựa như chiếc các bạn ngoại trừ cửa sổ nhìn ra ngoài, có người chỉ chú ý thoáng qua bạn, lại cũng luôn có thành viên đưa vào người trong gia đình.

“Không, anh vẫn không ân hận.”

Lâm Lam nghe xong ngẩng mặt lên, trong lòng cười khổ một tiếng, còn nếu như không hối hận thì tại sao trong nháy mắt lại phân vân cũng như vậy? Nếu không ăn năn thì tại sao hít thở nặng nề cũng như vậy?

“Anh bắt buộc phải am hiểu em ăn nhập anh chỉ bởi lẽ vì em bắt buộc một chúng ta để dựa trên, thậm chí chỉ vì chưng chọn một thành viên tượng trưng anh đó, anh xem nhẹ các chuyện này sao?” Lâm Lam xong khuấy café, bình thản hỏi.

“Anh biết tuy thế anh không để ý.”

Lâm Lam lừ đừ ngẩng đầu lên, chú ý kỹ bạn đeo mắt kính gọng black trước mặt này, anh duy nhất đôi môi mỏng gợi cảm, một lúc chậm sau bắt đầu nói bằng giọng điệu khiêu khích: “Bao gồm cả đứa tí hon trong bụng em sao?” Đọc nhấn rõ từng chữ một, tốc độ rất chậm trễ.

ánh mắt sau kính về tối đi chút ít, lóe lên rồi biệt tích nhưng mà Lâm Lam đang bắt được.

“Chỉ phải là em anh đông đảo chuộng thích hợp.” nhà bạn đại trượng phu này nói đã từng chữ một có vẻ là hạ quyết trọng tâm thật béo.

Lâm Lam nghe hoàn thành không nói gì. Chỉ cúi đầu nhìn bọt bong bóng café đã bị thành viên gia đình khuấy nổi lên, một lúc chậm new lạnh lùng nói: “Vậy ngày mai liền ưa thích nó chứ?”

“Ừ, tất cả phần nhiều nghe theo em.” các giọng nói của bệnh nhân quý ông này lộ ra sự nhân nhượng.

Lâm Lam ngẩng đầu lên, khóe miệng nhếch lên, cười cợt thật Khủng mang gia đình nam nhi ngồi đối diện: “Bạch Nham, anh đã dường như trước đây.” Quen biết từ ĐH cho hiện giờ, Bạch Nham khi nào cũng như vậy, chỉ cần có là lời của cô ấy thì kiên cố sẽ nghe theo.

Bạch Nham ngồi đối diện Lâm Lam thấy cô tình cờ cười cợt khôn xiết vui vẻ thì ngẩn ra, “Em cười lên sẽ đẹp chắc là trước kia.”

Lâm Lam nghe kết thúc càng cười sáng lạn hơn, “Bạch Nham, sự cute thường thường sẽ chưa lâu lâu năm.” tiếng nói bình tĩnh có vẻ vừa rồi.

Bạch Nham sử dụng ngón trỏ bắt buộc đẩy mắt kính lên, cần dùng tiếng nói run run rất khó nhận ra: “Lâm Lam, hãy có lòng tin anh.”

Lâm Lam vẫn cười: “Bạch Nham, anh vẫn sợ.” Quen biết 6-7 năm, Lâm Lam có vẻ từ mỗi một hành động, mỗi một vẻ mặt của Bạch Nham nhưng đoán ra được ý nghĩ trong nội trọng điểm của anh ý, có thể các thói quen này của anh ấy là bởi vì cô!

“Bạch Nham, lúc khẩn trương sợ hãi hãy cần đến ngón trỏ đẩy mắt kính lên một mẫu là dường như chú ý cao cũng như xa hơn, đã không khẩn trương sợ hãi nữa!” Lâm Lam đang nhớ khi đó thành viên nói lung tung sở hữu Bạch Nham. Nhìn cao cũng như xa hơn thật sự có thể chưa khẩn trương sợ hãi nữa chưa, Lâm Lam cười khổ ở trong lòng, trái lại chỉ cần là gia đình đứng ở vị thế cao vẫn sợ hơn người, ngày nào đó không cẩn thận bị thương tích khắp người nhà.

“Lâm Lam, anh không tất cả. Hãy tin anh, anh vẫn có tác dụng em hạnh phúc!” Bạch Nham cụ chặt tay của Lâm Lam kích hễ nói.

Lâm Lam quan sát tay bản thân bị Bạch Nham thay chặt cũng chưa bao gồm ý định mong muốn rút tay ra, mà lại là không Cấp Tốc chưa đủng đỉnh nói: “Vậy thì chứng minh mang lại em xem đi.”

Lúc về mang đến căn nhà trời đã sắp về tối, Lúc trước xuống xe Bạch Nham nói mang Lâm Lam hi vọng ngày mai cô đã chuyển qua, anh băn khoăn lo lắng cô sống một nhà bạn. Nhưng lại Lâm Lam chỉ ngồi trong xe chú ý cầm cố chiều màu hồng lóe lên ở phía xa xa, vẻ đẹp mờ nhạt có thể trung ương tình ngay hiện tại của cô ý, cô im lặng chấp nhận một cái, nghĩ tới cố vì giữ vững sống ở nơi đấy chú ý vật nhớ nhà bạn, chẳng bằng ra khỏi đấy sớm một ít, phổ thông cũng chính là giải thoát.

Vừa vào cửa ngõ Lâm Lam ném túi xách lên ghế sô pha, vừa đi vừa túa ăn mặc quần áo, tiện tay ném xuống đất rồi đi tới nhà tắm. Xây dựng, túa tóc ra, tóc tùy ý rớt xuống vai. Vòi sen bắn ra nước lạnh hình như cây kim chui vào bên trên người thân Lâm Lam, nước và domain authority rất đon đả, trong nháy mắt đấy body toàn thân Lâm Lam cứng đờ, cảm giác mình muốn nghẹt thở dường như là cô quạnh lạnh lẽo khiến con người nghẹt thở cố.

Nước đã chưa xong phun ra giống như sự trơ thổ địa lạnh lẽo không giới hạn lan tràn ra khắp buồng. Lâm Lam đứng bị tiêu diệt lặng, mặc mang lại sợi tóc bám dính cổ. Chũm chai sữa tắm thật chặt trong tay, sữa tắm hương hoa hồng là mùi anh đó thích nhất, sau khi cô tắm chấm dứt anh đấy khi nào cũng nói dịu dàng bên tai cô là anh đó thích nhất mùi hoa hồng nhàn nhạt tỏa ra từ bên trên người nhà cô bây giờ.

Lâm Lam độc ác hăng bóp chai sữa tắm, chất lỏng màu hồng bám đầy tay của cô ý, theo khe hở giữa ngón tay một giọt lại một giọt rơi xuống sàn phòng tắm. Anh đấy do dự thật ra cô không thích mùi hoa hồng, mùi này khiến cô cảm nhận vô cùng nồng và nghẹt thở.

>> đọc thêm thể loại Truyện đam mỹ sủng

Khóa nước lại, Lâm Lam xem nhẹ thân thể còn chưa khô nhẹp, khoác khăn tắm lên nhà bạn liền sải Bước nhiều năm đi ra ngoài. “Thình thình ——” cơ thể Lâm Lam bổ nhào trên sàn căn nhà, một tiếng khó khăn truyền đến từ sàn nhà, vang vọng lại trong căn hộ vắng vẻ. Cô chưa nhúc nhích nằm bên trên sàn ngôi nhà, một lúc lâu new lộ ra một nụ mỉm cười khổ. Đúng rồi, sao cô lại quên chứ, đã không bao giờ chỉ một người thân băn khoăn lo lắng từ phòng khách chạy lại nữa, đã chưa bao giờ bom tấn dép chóng vánh vang lên bởi cô nữa, đang never chỉ một bạn thật cẩn trọng ôm ấp cô nữa, và vẻ mặt cực chẳng đã mếm mộ luyến tiếc nói mang cô: “Sao thiếu cẩn trọng lại ngã nữa rồi! Đau không?”

Nước mắt của Lâm Lam không tự chủ được nhưng chảy ra, anh đấy đã từng đi rồi, never trở về nữa. Lâm Lam hi vọng đây chỉ đơn giản là một cơn mơ về một thành viên gia đình khiến con tim cô tan nát nhưng thôi.

Lau nước mắt cùng bề mặt, từ từ đứng dậy, cảnh giác sờ bụng hơi nhô ra, Lâm Lam nhẹ nhàng thở ra một hơi, cũng may đứa nhỏ bé trong bụng không sao.

Rót cho mình một ly nước ấm áp, ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt của Lâm Lam lại trở lại bàng quan cũng như cũ, chú ý lướt qua hộ gia đình vắng vẻ, ngày mai cô vẫn ra khỏi đây, bật dậy khỏi căn nhà bé dại đã sống cùng anh đó hai năm. Địa điểm này đã có lần dồi dào tiếng nói mỉm cười của họ, mỗi một góc bé dại Dường như đã hình như nhìn thấy hình trạng dịu dàng của anh ý, ấm yên đã từng giải pháp cô gần bởi thế, gần mang lại mức khiến cô cho rằng chỉ cần có anh đấy bắt đầu phòng bột ra thì càng ấm no hơn. Tuy thế sẽ kém chút ít do đó, cứ một ít Bởi vậy, hạnh phúc các nhốt bọn họ vào trong . . . . . . Ngày nay, ấm yên ở ngoài buồng cười cợt nhạo bọn họ đã từng có lần thề non hẹn biển cả.

Cảnh còn người nhà mất, quay đầu quan sát lại chặng đường này thì ra là mỗi một Cách của cô phần đông đi về phía li tán, hòa thuận thì ra là từ lúc ban đầu luôn luôn cười cợt nhạo cô ngu ngốc.

nam nhi mà, luôn luôn bao gồm nhiều lý do để trốn tránh mệnh lệnh, tùy ý dụ dỗ tình yêu thuần khiết của 1 mình cô bé.

Lâm Lam mơ mơ màng màng Ngoài ra nghe được tiếng khai trương, cô không dám tin quan sát cửa ngõ châm bẩm, trái tim đập thình thịch, Lâm Lam bao gồm ảo giác thiếu chút nữa nó ước ao bật ra không tính. Ráng mà lại, cho đến lúc tiếng đóng cửa từ phía bên ngoài truyền mang đến, cửa ngõ sẽ chưa cồn chút nào. Lâm Lam tự giễu cợt nở nụ cười cợt, thì ra là mọi người hàng xóm trở về.

Anh đó đã đi rồi, sẽ không trở về nữa. Lâm Lam tự giễu tự nói có nhà bạn. Trong đầu sẽ nhớ rõ, ngày đấy anh mỉm cười dịu dàng, nói sở hữu cô: “Buổi về tối đợi anh trở về rồi cùng mọi người trong nhà có tác dụng cơm trắng buổi tối.” Ngày ấy, hai tay của cô ấp ôm cổ của anh ý, ấm no gật đầu một cái; ngày ấy, cô cười cợt hạnh phúc vuốt bụng hơi nhô ra của bản thân mình, cô mong muốn nói mang đến anh biết anh được làm cho bố rồi, tuy nhiên cũng chủ yếu ngày ấy, anh ấy rời đi. Câu nói kia vĩnh viễn chẳng thể thực hiện được.

Cô chưa cam lòng, cũng chưa tin anh đó đã rời đi Bởi vậy. Cô ngang bướng Hotline mang lại anh tuy vậy trước sau đã là giọng nàng chưa đổi đó: xin lỗi, số điện thoại này sẽ tắt máy. Cô cố chấp có lòng tin anh đó bao gồm chuyện, bướng bỉnh chưa Chịu đựng vứt mà lại tậu anh đó, gắng nhưng đợi tới cũng chính là bà mẹ của anh làm nhục và tin anh đấy đã ra nước xung quanh.

Nếu chính thức quyết định đi, tại sao lại đi dịu dàng như cầm, lại đi vân đạm phong khinh (gió nhẹ nước chảy) như thế? Sẽ muốn đi sao còn giữ gìn sự dịu dàng khắp buồng, khiến cô trở về cuộc sống một người nhà trước kia. Lâm Lam trước sau đã không hiểu tại sao anh có vẻ cần dùng cách thức vì thế rời khỏi cô.

ban tối đợi anh trở về rồi bên nhau làm cho cơm tối. Tất cả bắt buộc anh cũng nói cười cợt bởi thế sở hữu một gia đình cô gái khác không? Lâm Lam thổi nước ấm trong tay, tầm mắt dần dần mơ hồ, cô tự nói với chúng ta ấy ko phải là nước mắt chỉ là hơi nước làm cho tầm mắt mơ biển thôi.

ban tối trong cơn mơ của Lâm Lam, cô mơ thấy lúc trước, ánh bên trời chiều tối, anh nạm tay của cô nói sở hữu cô: “Lâm Lam, chúng ta sống bình thường được không?” Ngày đấy trời cực kỳ xanh, ngàn dặm (1 dặm = 500m) chưa mây, cô nhìn anh đấy ấm no đồng ý một cái, chỉ bầu trời nói: “Trời vô cùng xanh nha!” Anh ấy nghe chấm dứt chỉ mỉm cười chưa nói gì, quan sát kỹ mắt của cô một lúc lâu mới quẹt mũi của cô, nói sâu xa: “Mắt của em cũng rất xanh!”

Khi tỉnh lại, Lâm Lam phát hiện gối ẩm, cô lấy tay độc ác hăng lau nước mắt không bị khô trên mặt, ngang bướng tự nói mang mình: “Gối ẩm bởi vì các giọt mồ hôi, mắt ẩm nguyên nhân là vừa tỉnh ngủ.”

Hai tay ấp ôm chiếc gối ngồi trên giường, Lâm Lam dựa đầu vào bên trên cánh tay, hai mắt vô hồn quan sát về bên trước, địa điểm đó là địa điểm họ chụp ảnh bình thường. Chúng ta ngồi trên kho bãi cỏ, anh đó ấp ôm cô từ ẩn dưới, anh ấy mỉm cười sáng lạn, cô cười cợt hòa thuận. Trong tấm hình là trời siêu blue, ánh mắt của cô ấy cũng khá blue, tất cả anh ấy trong cuộc đời này vốn là xanh thẳm bởi vậy, chụp hình lên ánh nhìn của cô ấy cũng chính là màu xanh. Dẫu vậy bây chừ ánh mắt của cô ấy chỉ còn lại vẻ mờ mịt. Thật ra bầu trời siêu xanh cũng chính là một sự cô đơn lạnh lẽo.

Bạch Nham nói buổi trưa trở lại đón cô cộng đi ăn bữa cơm trưa, sau ấy cho viên dân chủ yếu nhận giấy đăng cam kết hôn, sau đó nữa vẫn trở về căn nhà của họ. Đúng gắng, khu vực đấy new là nhà của cô, nơi này chỉ còn là một ngôi nhà vắng vẻ mà lại thôi, có duy nhất một thành viên gia đình nhớ lại, chỉ có quá khứ không có tương lai.

Lâm Lam ngồi chưa cựa quậy, ở trong căn nhà này, không tính tiếng “Tích tắc” của đồng hồ ra, của cả hồ hết im lặng, kể cả cô.

Lâm Lam quan sát đồng biển bên trên tường, cụ chiếc gối hung hăng đập tới. “Loảng xoảng ——” một tiếng, đồng biển rớt xuống sàn căn nhà, linh kiện của chính bản thân nó văng ra, kim chỉ giây đã chấp nệ dịch chuyển một ít, chung cục dừng ở số lượng 12, căn nhà rốt cuộc đại khái yên tĩnh.
>> xem thêm phân mục Truyện đam mỹ abo

Posted in Đọc Truyện Online✅

Post navigation

Tóm tắt truyện Lặng Yêu
XSMN NGÀY 30/11/2022 – THỐNG KÊ XSMN THỨ 4

Related Post

  • Review truyện Cớ Sao Mãi Yêu Em
  • Nhận xét truyện Đen Trắng
  • Review truyện Đừng Treo Đau Thương Trước cửa
  • Đánh giá truyện Cho Anh Quá Khứ Của Em
  • Review truyện gặp Em dưới Mưa Xuân
  • Review truyện Tình yêu đến Muộn

Leave a Reply Cancel reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Theme Design & Developed By OpenSumo