Trùng sinh yêu An Tử Thiên kể về một mẩu chuyện của An Tử Thiên chứng tự bế lại có tính cố chấp muốn nuôi dưỡng bà xã từ nhỏ xíu, & cô vk này sau khi được sống lại một lần thì cũng tự nguyện để anh ta nuôi dưỡng.
reviews truyện trùng sinh yêu An Tử Thiên
Tác giả: Chi Hoãn
Thể loại: Ngôn tình trọng sinh
Trích đoạn truyện trung sinh yêu an tử thiên
Bạch Thấm cứ như thế mặc cho cơ thể của chính bản thân mình trôi nổi giữa không trung – à không, bây giờ đã không còn nói là cơ thể nữa rồi, phải gọi là 1 trong linh hồn, hoặc gọi là…. Quỷ Hồn.
Ngày đó cô chạy ra khỏi biệt thự An Thị, chỉ lo chạy nhanh về phần bên trước nên không chú ý lúc đó có một chiếc xe tải đang lao tới. Cô chỉ nghe thấy có người hốt hoảng hét lớn rồi vừa quay đầu lại thì đã thấy ánh sáng blue color chiếu lóa mắt, tiếp theo sau là một trong những trận đau nhức, còn có một lực trẻ trung và tràn trề sức khỏe đẩy khung người cô sang nơi khác. Trước lúc hoàn toàn mất đi tri giác, cô Ngoài ra nghe đc tiếng thét chói tai.
Chết chỉ cần trong nháy mắt, nhưng mà trong nháy mắt này, con người lại có thể nghĩ đến ít nhiều thứ. Bạch Thấm sau khi mất đi tri giác đột nhiên cảm nhận thấy thật nhẹ nhàng, cuối cùng đã chấm dứt, sau cuối có thể thoát khỏi mọi thứ, cô đời này đã thoát khỏi vận mệnh phải làm đồ chơi vui mừng người khác.
Nếu có kiếp sau, cô nhất định phải nắm chặt vận mệnh của bản thân mình, không hề để chính mình lại hệt như kiếp này, lúc nào cũng bị người khác khống chế, bài bố y như một con cờ. Nhưng đồng thời, Bạch Thấm cũng cảm thấy rất khó tính. Loại khó chịu này không phải gian khổ xuất phát từ cơ thể mà là lòng cô – một cảm giác trống trơn rất khó chịu, giống hệt như bị mất gì đó rất quan trọng. Chính là cái gì?
Tham khảo thêm thể loại truyện thanh xuân vườn trường
Trong đầu Bạch Thấm đột nhiên có mặt hình dáng của An Tử Thiên. Ảnh đó chỉ chợt lóe mà lướt qua trong một khoảnh khắc ngắn ngủi khiến cho cô xúc cảm giống hệt như muốn bắt lấy thứ nào đấy và lại y như Chưa hẳn…
****
trên giường bệnh, hai mắt An Tử Thiên nhắm chặt, toàn bộ cơ thể nằm yên không nhúc nhích, dù rằng anh đã dùng liều thuốc an thần nhưng vẫn không còn ngủ yên. Đôi mày anh nhíu chặt, hai tay gắt gao nắm lấy đệm, gương mặt thống khổ vặn vẹo, đôi môi khô khốc thấp giọng khàn khàn bật ra âm thanh. Cho dù không nghe rõ anh nói gì, Bạch Thấm cũng biết anh đang kêu tên cô.
Thấm Thấm, Thấm Thấm, Thấm Thấm…..
Âm thanh khàn khàn vang lên, mặc kệ mọi thứ, cho dù yết hầu cực khổ anh vẫn không chịu ngừng, thật y như chỉ việc gọi tên cô như thế, cô sẽ đột nhiên xuất hiện đáp lại lời của anh.
Anh lại chạm chán ác mộng. Trong trái tim Bạch Thấm cảm nhận thấy vô cùng khó chịu.
từ ngày cô chết, An Tử Thiên vẫn cứ như thế.
Ngày đó sau khi trọn vẹn chết đi, Bạch Thấm bắt gặp chính mình lại lơ lửng giữa không trung, khung hình ở trạng thái trong suốt. Còn không kịp nhận thấy chính mình đã chết, phiên bản thân giờ chỉ là đam mỹ sủng hồn phách thì cô đã thấy ngay ở phía dưới là An Tử Thiên rối loạn bao phủ lấy khung hình đầy máu của cô không hoàn thành gọi:
– Thấm Thấm… Tỉnh tỉnh… Thấm Thấm… Tỉnh tỉnh… Thấm Thấm… Tỉnh tỉnh… …
Anh không xong xuôi gọi y hệt như vậy có thể khiến cô tỉnh lại. An Tử Nguyệt đứng lân cận cố gắng nói cho anh biết sự thật:
– Bạch Thấm sắp chết rồi, anh không thể ôm cô ấy như vậy, phải mau chóng đi bệnh viện, đem cô ấy giao cho bác sĩ.
Nhưng An Tử Thiên không thèm chăm chú tới, dùng lực đẩy An Tử Nguyệt ra đồng thời lại càng ra sức ôm chặt Bạch Thấm nỉ non:
– Thấm Thấm… Anh sai rồi… Anh biết sai rồi… Xin lỗi… Thấm Thấm… Em đừng xảy ra chuyện gì được không?
– Thấm Thấm… Mở mắt ra nhìn anh đi…. Anh thật sự biết sai rồi… Em chán ghét anh yêu em, vậy anh sẽ không còn yêu em nữa được không? ….
– Thấm Thấm… Em không cần như thế có được không… Thấm Thấm… Em tỉnh lại đi… Thấm Thấm… Chỉ cần em tỉnh lại… Anh sẽ lập tức biến mất… Về sau em sẽ không phải đối mặt anh nữa….
– Thấm Thấm… Em gạt anh đúng không? Thấm Thấm… Em mau tỉnh lại a …Thấm Thấm….
Anh cứ mặc cho trán cô đầy máu, không kết thúc kêu cô mở mắt tỉnh lại giống như đứa trẻ bị khi dễ bồn chồn chưa biết làm như làm thế nào để cho phải. Bạch Thấm nhìn An Tử Thiên dùng lực ôm thân thể bị thương của cô giống hệt như ôm cả nhân loại nhỏ dại, êm ả dịu dàng mà tang thương, nồng đậm đau xót & hồi hộp ôm lấy cơ thể anh.
coi thêm Truyện ngôn tình ngược
Hai mắt Bạch Thấm trừng lớn hoàn toàn không còn tin tình cảnh trước mặt, cô lấy tay bịt chặt miệng mình nghẹn ngào từng tiếng. Từ trước đến nay Bạch Thấm chưa bao giờ rất có thể nghĩ rằng cô chết người con trai hững hờ như An Tử Thiên lại hoảng sợ đau xót. Cô cho đến bây giờ vẫn cho rằng so với anh mình chỉ là một trong những mặt hàng chơi. An Tử Thiên làm sao rất có thể vì một sản phẩm chơi như cô mà thương tâm như thế.
Bạch Thấm chậm rãi bước tới trước giường, đưa tay vuốt lên hai hàng lông mày nhíu chặt của An Tử Thiên. Vốn nghĩ rằng như vậy có thể giúp cho anh hoàn toàn có thể ngủ ngon hơn nhưng không ngờ khi cô vươn tay ra thì lại bắt gặp bạn dạng thân rất có thể xuyên thẳng qua mọi thứ. Ngay lập tức Bạch Thấm khó tính vì bây chừ mình chỉ là 1 hồn phách chỉ hoàn toàn có thể nhìn An Tử Thiên bị ác mộng hành hạ_cảnh tượng tràn trề bi ai đã diễn ra hơn một tháng trước mắt cô.
Ngày đó, An Tử thiên ôm thi thể của cô quật cường mà vô vọng, không chịu buông tay cũng không khiến cho bất kì ai nào đến gần.
Khi thuốc an thần hết chức năng thì anh lập tức tỉnh dậy. Không nhìn thấy thi thể của cô, anh cuồng loạn đập phá tất cả đồ vật trên bàn, lớn tiếng gào thét gọi tên cô. Anh bị những bác sĩ trẻ trung và tràn đầy năng lượng ấn chặt xuống giường, cơ thể không hoàn thành run rẩy, hai mắt sung huyết tràn trề tơ máu. Từ trước đến nay, Bạch Thấm chưa từng thấy đc vóc dáng chật vật bom tấn của anh như hiện thời. Điều ấy khiến cho cô không nhịn đc mà đau lòng.
An Tử Thiên bị trói bên trên giường không hề mảy may động đậy. Anh nằm im thin thít không ăn không uống, không nhúc nhích nhìn chằm chằm trần nhà. Bạch Thấm kề bên nhìn anh, cho dù cho có nhắm mắt cũng cảm nhận được tuyệt vọng từ trên người An Tử Thiên phát ra.
****
Suốt hơn một tháng nay, cô nhìn anh từ điên loạn giãy dụa trở thành vô vọng, mỗi ngày đều không chấm dứt chạm chán ác mộng. Cô vẫn nghĩ bạn dạng thân so với An Tử Thiên không có tình cảm mà cho mặc dù có thì cũng biến thành chỉ là oán hận. Nhưng bây giờ Bạch Thấm nhìn An Tử Thiên như thế, trong lòng cô thật sự đau đớn.
Nguyên Nhân, An Tử Thiên, vì sao? Rõ ràng cô hận anh, nhưng hiện tại lòng cô lại vô cùng đau khổ. Cụ thể bây chừ cô chỉ là một trong những hồn phách nhưng Tại Sao lại vẫn cảm thấy đau lòng đến mức không thở được? An Tử Thiên, nếu anh không thống khổ như vậy, tôi nhất định cũng sẽ không đau lòng? An Tử Thiên, Tại Sao chứ? Vì Sao, tôi chết anh lại vô vọng như vậy?
Nếu hiện tại cô rất có thể khóc thì đó nhất định là nước mắt vì anh mà rơi. (Ta chém…)
họ nói : “An Tử Thiên nhất định bị điên rồi, không điên thì cũng trở nên một kẻ vô dụng. An gia nhất định sẽ không còn thèm suy xét một kẻ vô dụng như hắn? Anh ta vì một người đàn bà chưa biết giỏi xấu mà trở thành bộ dạng sống dở chết dở, An Tử Thiên thật sự quá thất bại rồi.”
“Còn không phải do Bạch Thấm gây ra xui xẻo? Thông thường cô ta chưa biết giỏi xấu xem thường An Tử Thiên, hiện giờ đã chết lại còn muốn đem anh ta bức điên, khiến An gia càng ngày càng đi xuống. Còn cả An Tử Thiên nữa, mọi cá nhân ai ai cũng nói An thiếu gia lạnh lùng vô tình, chưa chắc chắn Lý Do hiện thời lại vì một người phụ mà mạng mình cũng không cần chứ? Aizzz….”
Nguyên Nhân lại như thế này? Tại sao? An Tử Thiên, anh sao hoàn toàn có thể như vậy?!!!
Không được! An Tử Thiên, không được! Anh không thể như thế, tôi hận anh mười mấy năm, anh làm sao rất có thể vì tôi mà điên loạn như thế? An Tử Thiên, đáng lẽ ra anh phải liên tục sống và làm việc cho tốt, đáng lẽ anh phải để cho tôi mặc dù có trở thành Quỷ Hồn cũng phải hận anh thấu xương. An Tử Thiên, anh vùng dậy cho tôi, anh phải cho tôi thấy anh thật xuất sắc, liên tục sống thật tốt cho tôi…..!!!!
An Tử Thiên… Anh xem… Em còn ở đây, còn ngay ở bên cạnh anh này , anh không thể nào phát điên như vậy được…
An Tử Thiên…
. . . . . . . .
Tử Thiên..
. . . . . . .
Anh Tử Thiên…
. . . . . .
Anh xem, em đang lân cận anh đây này…
Anh mau nhìn đi, Thấm Thấm vẫn đang ở bên cạnh anh…
Chúc bạn đọc truyện online trùng sinh yêu An Tử Thiên vui vẻ!